Nhà Ở Đâu?

Chỗ ấy dành hôm mỏi mệt về
Ôn ngày đuổi bướm dọc triền đê
Mời li rượu cẩm cần theo nếp
Nhấp ngụm chè xanh phải giữ lề
Bạn tưởng xa nhà lâu lỗi ước.
Ai ngờ cận ngõ mới liền mê
Đây chùm khế ngọt ông bà dưỡng
Gốc bưởi còn lưu chữ hẹn thề.

TRAN HOANG

Chưa Già

Chưa lên bảy chục đã toan già
Hãy sống yên bình chớ nghĩ xa
Béo bụng dư đường thưa thịt cá
Thừa cân loạn áp tránh ngan gà
Sân vườn chịu khó chăm trồng sả
Tủ bếp siêng năng phải muối cà
Sợ gặp viêm ho đừng nước đá
Nâng đôi chén rượu mấy chung trà.

TRAN HOANG

Cam Lòng

Đã vậy bằng lòng chịu thế thôi
Bao nhiêu ước vọng vỡ tan rồi
Công danh hiển hách nhờ duyên vợ
Sự nghiệp suy tàn bởi bọn tôi
Những tưởng mang theo thằng giỏi tốt
Nào hay vớ phải đứa ngu tồi
Tài năng trí tuệ dù dư đủ
Dễ dãi sai lầm mệnh số trôi.

TRAN HOANG

Mong Ngày Trở Lại

Mong ngày trở lại mái trường xưa
Viết vạn bài thơ cũng chẳng thừa
Ngẫm buổi Xuân về hoa đợi nắng
Thương hồi Hạ mãn lá chờ mưa
Người trao nhật kí dường đang vẫn
Bạn khoác vòng tay ngỡ chỉ vừa
Phượng đỏ triền đê bàng ngã bóng
Đâu còn kỉ niệm những giờ trưa

TRAN HOANG

Ai Chẳng Muốn Về

Ai từng chẳng có một miền quê
Lễ hội ngày vui hẳn muốn về
Rủ bạn cà phê đầu ngõ phố
Đưa nàng hủ tiếu cạnh triền đê
Bờ xưa vẫn nhớ câu hò hẹn
Bến cũ nào quên buổi nguyện thề
Rượu nếp men nồng say thỏa ngưỡng
Nghe làn ví dặm nỗi lòng tê.

TRAN HOANG

Có Đâu Già

Trời sinh bẳn tính sẽ mau già
Nếu mãi yêu đời hẳn được tha
Khởi tứ yên bình không lỗi nhịp
Dò niêm tĩnh lặng khó sai đà
Chuyên cần luyện giũa hồng tươi ý
Mẫn tiệp tu rèn đỏ thắm da
Họa xướng đăng đàn tâm thỏa mãn
Ngàn năm vẫn vậy có đâu là.

TRAN HOANG

Cũng Thế Thôi

Vẫn biết thơ đường thật khó chơi
Nhưng khi đã nghiện dễ ai rời
Trời cao gió cuốn hiên ngang vượt
Biển rộng mây quần dũng cảm bơi
Dẫu chẳng thành danh đua với bạn
Còn đâu giữ tiếng lại cho đời
Dò niêm chọn tứ tu rèn mãi
Giũa luyện đêm ngày cũng thế thôi.

TRAN HOANG

Qui Luật

THƠ chẳng đam mê khó cưỡng cầu
KHÔNG ghiền rượu cũng nghĩa gì đâu
Nghề non chả phận còn vơi túi
TUỔI ít có duyên chỉ nửa bầu
Chín vỏ rồi thương Xuân đợi ngắn
XANH lòng mà giận Hạ chờ lâu
SỬ ngàn vạn kiếp đều ghi rõ
SÓNG DẪU VÔ TÂM VẪN BẠC ĐẦU

TRAN HOANG

Đợi Đã

Vẫn biết thơ đường thể loại hay
Vần niêm chặt chẽ khó trau bày
Thầy khuyên ngõ ý dường thay đổi
Chúng dạy tâm lòng những chuyển lay
Vượt ải rèn tu cần chí vững
Trèo non giũa luyện phải công dày
Khi nào mẫn tiệp hồn trong sáng
Buổi ấy không chừng dạ cũng say.

TRAN HOANG

Tẹt Ga

Vườn con lộng lẫy khóm hoa hồng
Rạng rỡ kiêu kì đỏ rực bông
Lá mượt chồi non khoe sắc nõn
Cành tươi nhuỵ thắm tỏa hương nồng
Chồng chăm vợ bón đâu nề việc
Xới sáng vun chiều khỏi ngại công
Đọc sách bình thơ vui thưởng ngoạn
Hưu nhàn thế ấy tuyệt vời không

TRAN HOANG