Ngoài trăm cụ vẫn khỏe quên già
Tuổi sáu lăm mình hẵng kém xa
Sáng gọi vầng dương đi dạo phố
Chiều đem ánh nguyệt đến thăm nhà
Ngôn tình đúng mực không khoe mẽ
Chữ hiếu khiêm nhường chẳng nói ra
Thưởng nhạc bình thơ mây gió trỗi
Còn say cảnh đẹp nắng chưa tà.